Có lẽ chúng ta đều biết rằng mỗi quãng thời gian trong cuộc đời đều không thể nào quay trở lại và trong hành trình đẹp đẽ ấy thì tuổi thanh xuân càng trở nên thiêng liêng và quý báu hơn bao giờ hết. Tuổi thanh xuân được hiểu là tuổi trẻ tràn đầy nhiệt huyết với sự nghiệp, tình yêu, với sức sống ngập tràn. Độ tuổi với những người sôi nổi nhất, sức sống mạnh liệt cùng những ước mơ hoài bão, những đam mê bất tận. Thanh xuân đem đến cho chúng ta niềm vui, sự luyến tiếc và cả nỗi buồn của thất bại. Nhưng đây lại là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của đời người trong mỗi chúng ta. Ta có tất cả mọi thứ từ sức khỏe, tình yêu, gia đình, bạn bè đến những thành công, kinh nghiệm cuộc sống. Tuổi thanh xuân cho ta những trải nghiệm mà cuộc đời sau này sẽ không bao giờ ta có thể có lại được. Và đây là thanh xuân thời đại học của mình. Là khi bước chân vào cánh cửa đại học – nơi đã cho mình rất nhiều kiến thức bổ ích, trau dồi được nhiều kỹ năng thiết thực trong cuộc sống và cả những kỉ niệm đẹp bên thầy cô bạn bè.
Thời gian trôi qua thật nhanh mới ngày nào còn bỡ ngỡ bước vào cổng trường cùng với bao hồi hộp mà giờ đây đã là sinh viên năm cuối. Vậy là quãng đời sinh viên của mình dần trôi qua, gần 5 năm học tập dưới mái trường Đại học Nguyễn Tất Thành, biết bao kỷ niệm, vui có buồn có. Nhìn lại khoảng thời gian vừa qua, đọng lại trong trái tim mình là những cảm xúc khó quên ấm áp của những tháng ngày được cùng sống, cùng học tập, cùng trưởng thành dưới mái trường thân yêu này.
Hiện tại mình đang là sinh viên năm cuối, con đường đến với ước mơ, đến với đam mê đang dần dần hiện ra rõ hơn trước mắt. Tuổi thanh xuân của mình càng thêm ý nghĩa khi mình là một phần của Bộ môn Dược lý – monitor. Thời gian ban đầu, mình chọn làm monitor hay xa hơn nữa là làm khóa luận, có lẽ vì mình muốn có một gì đó khác biệt thay vì học một cách hàn lâm. Nhưng với khoảng thời gian mình gắn bó tại Bộ môn Dược lý vừa qua, nơi đây giúp mình có cái nhìn rất mới lạ và thú vị và từ khi nào làm mình cảm thấy đam mê với nghiên cứu khoa học hơn. Có lẽ niềm đam mê của mình đã được vun đắp từ sự nhiệt huyết, lòng say mê khoa học của các cô ở Bộ môn Dược lý và điều đặc biệt là nhà trường luôn khuyến khích tạo điều kiện cho sinh viên nghiên cứu khoa học.
Vào những ngày đầu bước vào phòng thí nghiệm của Bộ môn Dược lý, rất nhiều cảm xúc đan xen nhau, một chút gì đó e dè, ngại ngùng vì một môi trường mới lạ, một chút hạnh phúc khi được gặp gỡ và quen biết với mọi người trong phòng lab. Và cả một chút lạ lẫm khi lần đầu tiên mình được tiếp xúc với sinh vật sống, đó chính là chuột và thỏ thí nghiệm thay vì những ống nghiệm, những máy móc mà trước đây mình từng học. Khi ấy nhút nhát lắm cơ nhưng khi tiếp xúc lâu dần với các cô, các anh, các chị và bạn bè thì cảm xúc sợ sệt đã được thay thế bằng cảm giác thân thương, gần gũi cứ ngỡ như là ngôi nhà thứ hai của mình. Các cô rất tận tâm hướng dẫn cho các anh chị khóa trên làm đề tài khóa luận và cả trong những cuộc thi nghiên cứu khoa học. Không chỉ luôn dõi theo mà còn đồng hành cùng các anh chị để hoàn thành tiến độ đề tài. Với các anh chị, tuy đôi lúc rất nghiêm túc trong công việc, nhưng lại rất nhiệt tình chỉ dẫn các kiến thức, kinh nghiệm, thao tác thực hành cho chúng mình.Warren Buffett từng nói: “Muốn đi nhanh hãy đi một mình, muốn đi xa hãy đi cùng nhau”, đúng vậy, bên cạnh mình không chỉ có các cô thân yêu, các anh chị đã giúp đỡ, hỗ trợ mà còn có những người bạn đồng hành. Các bạn đã luôn hỗ trợ, giúp đỡ nhau không chỉ là những công việc tại phòng thí nghiệm mà còn hỏi han nhau mỗi khi có ai đó bị bệnh hay có vấn đề trong học tập, trong cuộc sống. Mà từ đó, chúng mình ngày càng phát triển bản thân hơn và đóng góp những thành tựu nho nhỏ cho Bộ môn Dược lý nói riêng và trường Đại học Nguyễn Tất Thành nói chung.
Ngoài những thời gian làm việc chăm chỉ, nghiêm túc cho các hoạt động nghiên cứu, làm đề tài, chúng mình còn có các hoạt động vui chơi khác giúp cho mọi người thư giãn sau những khoảng thời gian căng thẳng. Khi có dịp, mọi người sẽ tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ, quây quần bên nhau chia sẻ những kinh nghiệm, trò chuyện với nhau, tình cảm ngày càng thân thiết và gắn bó hơn. Các dịp lễ như ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 chúng mình cũng tổ chức buổi tiệc với các cô Bộ môn. Tuy buổi tiệc nhỏ nhưng rất ấm áp kết nối mọi người với nhau, mình biết ơn rất nhiều sự tận tình chỉ dạy qua bao thế hệ học trò của các cô.
Mình cảm thấy rất vui và tự hào vì tại nơi đây – Bộ môn Dược lý có những người cô tận tụy, những người anh, người chị nhiệt tình, những người bạn chân thành, còn có cả tình người ấm áp trong môi trường giáo dục chất lượng và hiện đại. Dẫu biết sẽ có nhiều khó khăn phía trước nhưng mình sẽ cống hiến hết mình giúp cho Bộ môn Dược lý nói riêng và trường Đại học Nguyễn Tất Thành nói chung tự hào. Có lẽ lâu rồi chưa yêu ai vì tình yêu gửi hết cho Bộ môn Dược lý rồi. Được học tập và theo đuổi đam mê nghiên cứu giúp mình tự tin hơn về tương lai của mình với kiến thức trên giảng đường trở thành kiến thức ứng dụng thực tế phục vụ cho công việc sau này và cho cả cộng đồng. Chúc các thầy, các cô giáo nhiều sức khỏe và công tác tốt để xây dựng Bộ môn ngày càng phát triển. Cũng xin được gửi một lời chúc đến các bạn sinh viên đã đang và sẽ học tập dưới mái trường cũng như Bộ môn Dược lý hãy học tập tốt, hãy trân trọng những ngày tháng thanh xuân được sống dưới mái nhà chung này.
Monitor Bộ môn Dược lý