Dược Khoa – NTTU_Hành trình trưởng thành

Tôi nhớ, một buổi chiều tháng 8, cả bầu trời như tối sầm trước mặt tôi khi cầm trên tay kết quả thi đại học. Tôi đã rớt! Rớt ngôi trường mình đã mơ ước! Tự giam mình trong bốn bức tường của phòng, tôi chẳng quan tâm đến bất kỳ điều gì ngoài sự chán nản, buông xuôi. Tôi quay cuống với nhiều suy nghĩ: “Tương lai mình sẽ ra sao? Mình sẽ làm gì tiếp đây? Hội “the girls” mình làm trưởng nhóm chắc tan rã quá! Một trưởng nhóm tồi khi mà trong nhóm chỉ có mình rớt đại học! Mình đã để tuột khỏi món quà tuyệt vời mà mẹ mình hứa dành tặng mình với điều kiện phải đậu đại học. Đó là chiếc iphone đời mới nhất.”…

Tôi đã như vậy đó suốt một tuần liền. Khi mà tôi đang chìm từ từ, khi mà tôi đang thoi thóp, dường như tôi đã tự tìm thấy cho mình một cái phao nhỏ. Tôi tự nhủ, chẳng lẽ mình cứ như vậy mãi. Đời tôi còn dài, tôi còn tương lai phía trước, tôi còn ba mẹ thương yêu tôi, còn có bà cô đáng ghét cứ suốt ngày chê bai tôi đủ điều. Tôi phải tiếp tục, phải làm gì đó để tỏa sáng dù tôi chỉ tìm thấy được một ít ánh sáng le lói cuối đường hầm.

Ngày bước chân vào Khoa Dược – NTTU, tôi đã quyết tâm phải chứng minh cho mọi người thấy lựa chọn của tôi là đúng đắn. Và thật tuyệt vời, đây là nơi nuôi dưỡng mầm sáng nhỏ nhoi tôi tự thấp để nó rực rỡ như bây giờ. Ở nơi đây, tôi đã trang bị được cho mình không chỉ về kiến thức nghề nghiệp mà còn về kỹ năng sống. Tôi đã có những trải nghiệm thú vị trong khoảng thời gian là sinh viên của ngôi trường mang tên Bác.

Những năm đầu đại học trôi qua trong êm ả khi những môn đại cương không quá nặng nề nhưng với phương pháp dạy học từ phía giảng viên đã giúp tôi có cơ hội làm quen với bạn mới, làm quen với môi trường đại học và phương pháp học tập chủ động. Hơn hết, tôi bắt đầu biết bản thân mình là ai, mình có khả năng gì và vạch ra những dự định tương lai cho chính mình.

Hai năm cuối với tôi là cả một sự thách thức khi phải đưa ra những quyết định quan trọng và phải chịu trách nhiệm với những quyết định của chính mình: lựa chọn chuyên ngành sản xuất hay quản lý cung ứng thuốc, nơi thực tập phù hợp,… và có lẽ quyết định đúng đắn nhất là khi tôi chọn làm khóa luận tốt nghiệp. Khi tôi nhận đề tài và bắt đầu thực hiện, tôi tràn đầy niềm tin về bản thân mình. Tuy nhiên, theo quy luật cuộc sống thì thường mọi thứ diễn ra hoàn toàn giống với suy nghĩ của mình. Quá trình thực hiện đề tài đôi lúc có những khó khăn, mệt mỏi, những ngày miệt mài làm nghiên cứu, những đêm thức hoàn chỉnh khóa luận. Nhưng dù có như thế tôi cũng không từ bỏ vì tôi luôn thấm thía câu nói “Ngay từ đầu, không con đường nào là có sẵn. Người ta đi mãi mới thành đường thôi” và cuối cùng bằng nỗ lực hết mình, niềm đam mê nghiên cứu khoa học luôn thôi thúc trong tôi, tôi đã hoàn thành khóa luận của mình một cách tốt nhất và gặt hái được kết quả ngoài sức mong đợi. Bên cạnh sự thành công ấy chính là sự dìu dắt của giảng viên hướng dẫn, những chỉ dẫn tận tình của các anh chị khóa trên, lời động viên của các bạn cùng chí hướng với mình…Nhờ họ, tôi đã có thể vượt qua khó khăn và trưởng thành được như ngày hôm nay.

Ngày tốt nghiệp, cầm tấm bằng trong tay, tôi biết mình đã có một thanh xuân rực rỡ tại NTTU: nơi tôi có những người bạn mới mà tôi biết rằng sau này dẫu có ra sao họ vẫn sẽ cùng đồng hành với tôi, nơi những khó khăn đã tôi luyện tôi trở nên mạnh mẽ hơn, những thành công nhất định để tôi có thể tự khẳng định mình. Tất cả đều là những kỷ niệm đẹp để tôi tự tin, bản lĩnh, sẵn sàng bước ra xã hội để cống hiến và phát triển hơn nữa. Nếu được quay ngược thời gian để nhắn nhủ với chính mình ngày xưa, tôi sẽ khuyên cô bé ấy hãy mạnh dạn, vui vẻ và tận hưởng trọn vẹn thời gian sinh viên tại ngôi trường này, bởi lẽ “Sometimes, it takes a wrong turn to get you to the right place”_Mandy Hale.

Võ Thiện Chân Mỹ

SV Khoa Dược

Call Now